Thương về Vũ Hán
Ôi thương quá người dân Vũ Hán,
Trong ngục tù cộng sản Trung Hoa.
Khi siêu vi trùng Corona,
Đảng cách ly, vô phương chữa trị.
Công an Đảng ra tay cuồng bạo,
Cưỡng chế người bệnh khổ xanh xao.
Họ vô vọng và đang khó thở,
Tiếng rên la, tiếng khóc nghẹn ngào.
Người với người sao chẳng thương tâm,
Cửa niêm phong, kiến không chui lọt.
Dân chết bệnh hay chết vì đói khát?
Chúng bất cần, như lũ sát nhân.
Cả thế giới hướng về Vũ Hán,
Thấy bao nhiêu xác chết hàng ngày.
Thiêu không kịp, dân tình hoảng loạn,
Niềm hận thù vọng mãi ngàn thu.
Con khóc Cha, Mẹ khóc con,
Ai phút chốc thành người góa phụ.
Ai sống sót sẽ tâm thần điên loạn,
Trách nhiệm Đảng: hàng ngàn người chết oan…
Tuệ Kiên
Feb 15, 2020
Gửi ý kiến của bạn