NUỐI TIẾC - thơ Tuệ Kiên

02 Tháng Mười 20215:53 CH(Xem: 1073)
cauca

Nuối tiếc

Tuổi thơ ngây dễ vui, dễ khóc,
Bé hòa mình với vũng nước mưa.
Nhớ khi xưa ta bằng tuổi nhóc,
Đã trần truồng cùng bạn tắm mưa.

Cho ta nhớ tuổi thơ thuở trước,
Bao tháng ngày lặng lẽ trôi đi.
Lòng nuối tiếc xưa kia từng bước,
Bên Mẹ Cha, dạo khắp phố phường.

Ôi thời gian, trôi thành dĩ vãng,
Đã qua rồi tuổi trẻ thần tiên.
Tóc bạc trắng, nhìn đời như mộng,
Chuyện tử sinh tính tháng, tính ngày.

Những kỷ niệm nhớ, quên mất dạng,
Những đắng cay cuộc chiến phũ phàng.
Quê hương thành bình địa tan hoang,
Giặc phương Bắc điên cuồng xâm lấn.

Ngẫm lại thấy dân ta tội nghiệp,
Lũ gian manh xảo quyệt khôn lường.
Thay tình thương bằng xúi dục căm thù,
Đưa đất nước vào vòng lửa đạn.

Chống “cái ác” vần thơ này nhắc nhở,
Tỉnh dậy thôi, những kẻ tội đồ.
Luật nhân quả, lương tâm phán xét,
Sám hối rồi, ác báo sẽ nhẹ vơi…

Tuệ Kiên


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen