QUÊN - thơ Tuệ Kiên

29 Tháng Tám 20229:40 CH(Xem: 662)
Doi_cho_khong_tuong-content


Quên…

Đành để chồng ở Nursing Home,
Em về nhà cũ, sống cô đơn.
Mảnh vườn xơ xác không người tưới,
Anh nhớ gì đâu để tủi hờn.

Em đến thăm, anh chẳng nhận ra,
Cặp mắt vô hồn nhìn đâu xa.
Mai kia mốt nọ, anh nằm xuống,
Dửng dưng từ giã cõi ta bà.

Em đến thăm anh, để có thăm,
Gặp để rồi em khóc âm thầm.
Bao nhiêu kỷ niệm em mãi nhớ,
Hơn sáu mươi năm nghĩa vợ chồng.

Sống một mình, em niệm Di Đà,
Nguyện về Cực lạc thật thiết tha,
Quên bao khổ lụy, đời ô trọc,
Buông hết trần duyên, bỏ ái hà…

Tuệ Kiên

Cảm xúc sau khi đọc đoản văn “Cái dáng rất buồn” của nữ sĩ Trần Mộng Tú.
Aug 19, 
2022


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen