TỰ NHỦ - thơ Tuệ Kiên

21 Tháng Mười Một 20229:38 CH(Xem: 607)
bach-mai

Tự nhủ

Tôi tự nhủ với lòng mình,
Chót sinh ra bởi vô minh.
Từng trải vô vàn cay đắng,
Nên quyết theo đường tâm linh.

Tôi thường nhìn lại chính mình,
Nên hay thơ thẩn, lặng thinh.
Đêm về nhớ cuộc hành trình,
Thương quá Việt Nam điêu linh.

Có những vì sao đổi ngôi,
Có những ngôi sao chợt tắt.
Rủi may súng đạn vô tình,
Trong cuộc chiến tranh tàn khốc.

Những đứa em, những thân nhân,
Chết non yểu, chết đến dần.
Bỏ xác ven rừng, đáy nước,
Chưa thấy cõi tạm, phù vân.

Tôi tự hứa với lòng mình,
Tu hành, thờ Phật, nương Kinh.
Hồi hướng phước lành pháp giới,
Nguyện Phật cứu vớt chúng sinh...

Tuệ Kiên

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen