VỢ LÍNH - Tuệ Kiên

25 Tháng Mười Hai 20224:38 CH(Xem: 578)

IMG_6415

Vợ lính

Tôi muốn viết về cuộc đời vợ lính,
Từ nàng nữ sinh, lấy chồng chiến binh.
Thấp thỏm đêm, ngày, lo lắng không yên,
Chiến sự càng thêm nặng nề, khốc liệt.

Ba mươi tháng Tư, miền Nam gẫy súng,
Nàng đã hai con, chồng tù “cải tạo”.
Nàng vẫn yêu chồng, quân nhân anh dũng,
Miền Nam đau thương, tan tác từ đây.

Trông ngóng tin chồng, tăm hơi chưa thấy,
Nội, ngoại cưu mang, cuốc đất, làm rẫy.
Những năm đói rách, ăn toàn bo bo,
Khổ nạn trăm đường, đất trời có thấy?

Nàng đi thăm chồng, đất Bắc xa xôi,
Khi giáp mặt nhau, ngỡ ngàng khó nhận.
Chàng trông già nua, gầy như que củi,
Nàng thì đen đủi, khác gì cái tăm!.

Chàng vẫn cố sống để gặp vợ con,
Nàng cũng phải sống nuôi hai con dại.
Họ nắm tay nhau, nỗi lòng tê tái,
Nhìn nhau ngỡ ngàng, nhìn nhau thương cảm.

Chàng tù khổ sai, đói rét từng ngày,
Nhẫn nhục nén lòng, ngày về bất tận.
Nàng hứa vì chàng, cố công xoay sở,
Nuôi hai con thơ, dạy chúng nên người.

Dẫu gì chăng nữa, hy vọng vẫn còn,
Chàng sẽ có ngày gặp lại vợ con.
Vợ lính can trường, thay chồng nuôi nấng,
Dạy con làm người đạo đức sắt son.

Thương đất nước mình, thương người vợ lính,
Việt Nam Cộng Hòa, đành chịu hy sinh.
Cộng sản tràn vào, phá tan tất cả,
Nay thì đã hết, mơ chi thanh bình.

Tám năm khổ nạn, chàng được thả về,
Giờ đạp xích-lô, bán thêm vé số.
Ngày hạnh phúc đến, chương trình H. O.
Vợ chồng hai con sang Mỹ lập nghiệp.

Tư đấy bên nhau, gắng sức“đi cầy”,
Dạy con cố học, tương lai đắp xây.
Hai con thông minh, ngày đêm đèn sách,
Các con thành tài, mừng vui biết mấy.

Dân Nam khắc khoải, khổ nạn còn đây,
Nhớ quê hương xa, tương lai chưa thấy.
Họ tự an ủi, vẫn là duyên may,
Sang được đến đây, phước đức tràn đầy.

Thương chàng chiến binh, thương người vợ lính,
Khắn khít yêu nhau, tình yêu đẹp mãi.
Dòng đời vẫn trôi, họ vẫn có đôi,
Bên nhau hạnh phúc, an hưởng tuổi già...

Tuệ Kiên


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen