NHẮN VỚI NGƯỜI THÂN / NƯỚC VIỆT THƯƠNG - thơ Tuệ Kiên

19 Tháng Hai 20259:17 CH(Xem: 119)
aodai


Nhắn với người thân

Nhắn với người thân ta hỡi,
Nơi này, tuyết trắng có rơi.
Năm nào mùa Đông cũng đến,
Vạn pháp vô thường đó thôi.

Rồi mùa Xuân ấm lại về,
Vườn Cây lá lại xum xuê.
Ngắm nhìn hoa tươi nở rộ,
Hỏi thầm ta tỉnh hay mê?

Tất cả đều giả hợp thôi,
Tâm hay vọng tưởng bồi hồi.
Hãy vào phòng thờ lạy Phật,
Sẽ thấy tâm mình thảnh thơi.

Lắng nghe tiếng chuông dạt dào,
Sẽ thấy lòng bớt xôn xao.
Tụng đọc trang Kinh Phật dạy,
Càng tin kính Phật xiết bao...

Quy mạng lễ A Di Đà Phật
Ở phương Tây thế giới an lành
Con nay xin phát nguyện vãng sanh
Cúi xin đức Từ Bi tiếp độ

Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Cúi xin đức Từ Bi tiếp độ

Tuệ Kiên

bien_vang


Nước Việt thương

Chiều xuống công viên, vắng bóng người,
Thu về, lá rụng phủ nơi nơi.
Không nghe chim hót, tiếng bé cười,
Chỉ nghe xào xạc lá vàng rơi.

Từng bậc thang lên đến lưng đồi,
Lá vàng, phủ phiến đá đơn côi.
Thu đến rồi đi như rất vội,
Thời gian cứ thế, lạnh lùng trôi.

Tàn Thu, Đông lạnh sẽ lại về,
Tuyết sẽ rơi đầy khắp sơn khê.
Năm ấy áo len Mẹ thương gởi,
Ấm lòng đơn chiếc kẻ xa quê.

Nhìn lên bầu trời sao lấp lánh,
Bắc Mỹ, mùa Thu đã qua nhanh.
Đông về nơi đây toàn băng giá,
Nhớ Cha, thương Mẹ ở quê nhà...

Hơn nửa đời người sống xa quê,
Mỗi năm Tết đến, cũng muốn về.
Mẹ Cha nay đã quy cõi Phật,
Thắp nén hương thơm, dạ não nề.

Thôi thế từ đây, xa quê hương,
Tóc trắng hôm nao, đón vô thường.
Lối về đất Mẹ xa xôi lắm,
Tha hương nhớ nước, nước Việt thương...

Tuệ Kiên
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen