
HƯ VÔ
Ta đi sừng sững giữa trời
Vén mây cửa võng lần hồi hư không
Trèo lên đỉnh núi trời hồng
Đánh rơi vạt áo Chân Không là bờ
HƯƠNG THIỀN
Sen hồng cánh mỏng cong cong
Giọt sương cam lộ đọng trong búp trà
Hương thiền thơm ngát lòng ta
Bước chân tỉnh thức đường pha nắng hồng
HẠC VÀNG
Hạc vàng vỗ cánh hư không
Đường mây mở lối tiên đồng xuống chơi
Ta loay hoay giữa dòng đời
Mò trăng đáy nước thả trôi thân mình
TRĂNG MƠ
Trăng vàng ai đúc nên khuôn
Để khi trăng khuyết nỗi buồn trong ta?
Trăng liềm vắt vẻo Hằng Nga
Ngẩn ngơ Chú Cuội biết là về đâu?
Xuân Mai
Gửi ý kiến của bạn