Tháng năm nhớ mẹ
Mẹ đã đi rồi !
Ngoài kia mưa rơi
Khóc mộng nửa vời
Như gió mây trôi !
Ngày xưa mẹ mong,
Mùa xuân đến thăm
Xem hoa đào nở.
Dự hội hoa đăng
Năm nay xuân tới,
Nhưng mẹ đâu rồi ?
Nhìn hoa ngậm ngùi.
Nước mắt đầy vơi !
Thế rồi tháng năm
Lại đến chân đồi.
Mây trắng nổi trôi
Dương đào phấp phới
Xanh xanh rừng mới
Vàng đỏ đỗ quyên
Cuộc sống triền mien
Nhịp đời sôi nổi..
Mà mẹ đâu rồi ?!
Mua bó hồng tươi
Mười ba lễ Mẹ
Trăm thương ngàn nhớ
Ảnh người còn đó
Hồn ở nơi nao ?
Hương nền chao chao
Giọt lệ tuôn trào…
Lê Trần
Nhân ngày lễ Mẹ
Tiếng chuông ngày thứ bẩy
Hôm nay ngày thứ bẩy,
Mơ hồ tiếng chuông reo
Tưởng như nghe tiếng mẹ
Ngẩn ngơ buồn nao nao !
Hết rồi thứ bẩy xưa,
Rộn ràng tiếng dạ thưa
Me ơi, me có khoẻ ?
Ăn ngủ đã ngon chưa ?
Rồi mẹ kể truyện xưa
Con kể truyện bây giờ
Khóc cười theo thế sự
Buồn vui với nắng mưa.
Con tưởng mẹ sống hoài
Tưởng ngày rộng tháng dài
Cho nên con cứ hẹn
Mẹ đợi mãi đợi hoài !
Con mải sống đời con,
Quên là mẹ ngóng trông,
Quên mẹ như chiếc lá,
Gió thổi thành hư không !
Năm nay nhiều lá đỏ
Sẽ lại rụng đầy sân.
Nhưng mẹ không còn nữa
Để mộng mùa thu sang
Để mơ nắng hạ vàng
Xuân hồng khoe sắc thắm
Đông lạnh lẽo kiêu sang.
Điện thoại đã ngừng reo !
Lá đã rụng chân đèo ….
Lê Trần