KHI TRỞ LẠI - thơ Trần Thụ Ân

02 Tháng Hai 20244:12 CH(Xem: 289)

khi trở lại


Khi trở lại

Khi trở lại phố phường xưa bỗng lạ
những con đường tập tễnh nhớ tên mình
hàng me già tìm tà áo dài xanh
ôm mặt đất lá khô cằn nỗi nhớ

Khi trở lại bước chân trần bỡ ngỡ
giữa dòng đời những gương mặt không quen
giữa lòng người những lừa lọc không tên
tôi lạc mất giữa quê nhà lạ lẫm

Khi trở lại nỗi buồn giờ đã thấm
da đen hơn, tóc cũng đã bạc màu
tôi đứng nhìn tôi cũ của thời nao
đôi mắt nhắm: Sài Gòn xưa lấp lánh

Ở đó có tuổi xanh vừa mới chín
sách vở chất chồng đầy ắp trong hồn
mở ra rừng chữ nghĩa nhảy lung tung
đôi vai mỏng chở mùa thi chợt nặng

Ở đó có ngày nghiêng dài bóng nắng
những hàng cây che mát mộng ban đầu
những tiếng cười giấu dưới nón bài thơ
chưa đến lớp đã thấy lòng huyên náo

Ở đó có chiều mưa buồn áo não
ướt át ngoài kia mà lạnh lẽo trong này
nhờ mây lang thang tìm bóng dáng ai
theo tiếng gió để chia đều nỗi nhớ

Khi trở lại nước dòng sông bỗng đỏ
cầu chữ Y chia hai ngả xa dần
phía Chánh Hưng tìm không thấy bạn thân
xóm Chợ Quán tóc dài bay đâu mất

Khi trở lại chợ Bến Thành vắng ngắt
bốn cửa mở toang chẳng bóng người vào
tiếng rao hàng lẫn tiếng guốc lao xao
chợt vọng lại từ nơi nào trong ký ức

Khi trở lại tôi tìm tôi: đã mất
người quên người trên cả chính quê hương
rồi từ đây qua khắp mọi nẽo đường
đôi chân bước có về nơi yêu dấu?

Trần Thụ Ân
(2/2024)


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen