MÊ CUNG
Thức giấc ngoài kia sợi nắng vàng
Có hàng mây trắng lững lờ sang
Lâu nay đã vắng câu hò hẹn
Chốn ấy còn chăng nỗi muộn màng.
Mơ thấy ta về giữa chốn xưa
Nghe trong xa vắng nỗi dư thừa
Hoang sơ trôi dạt từ muôn kiếp
Cúi hỏi nghìn năm chuyện nắng mưa.
Thắp đuốc đêm say thả mấy hàng
Người về góp lại chuyện nghìn trang
Tâm tư thao thức thôi đành đoạn
Mở hội trần gian cuộc đá vàng.
Cũng muốn tìm trong đáy mắt sâu
Hoàng kim xa quá dễ ai sầu
Trông sương khói lạnh tường nâu cũ
Một ngày qua lại một đêm thâu.
PHÙNG QUÂN
Gửi ý kiến của bạn