HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ / CHỐN CŨ - Phùng Quân

27 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 69551)




zentemple_2-content




回鄉偶書


HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ (1)

 

 

少小離家老大回


Thiếu tiểu ly gia lão đại hồi


鄉音無改鬢毛衰


Hương âm vô cải mấn mao thôi


兒童相見不相識


Nhi đồng tương kiến bất tương thức


笑問客從何處來


Tiếu vấn khách tùng hà xứ lai


 

賀知章


HẠ TRI CHƯƠNG


(659-744)

 

 


VỀ NHÀ NGẪU VIẾT

 

Bé đi, già mới về nhà

Tiếng quê vẫn thế, tóc đà rụng thưa

Trẻ con trông thấy hững hờ

Cười ồ, hỏi khách lại từ phương nao.

 

(Người dịch: TRẦN TRỌNG KIM)

 

 

 

 

CHỐN CŨ (2)


 

Lưu Nguyễn ngày xưa cũng thế này ?!!!

Trở về chốn cũ chẳng ai hay

Phố chiều tàn tạ, lòng se sắt

Hỏi khách qua đường theo gió bay.


 

PHÙNG QUÂN


Hàng Gió, mùa thu 2012

 


Chú thích:


(1) Hạ Tri Chương tự Quý Chân, người quê Vĩnh Hưng thuộc Việt Châu (nay là Hợp Phố tỉnh Quảng Đông), đỗ Tiến Sĩ đời Vũ Hậu, làm quan đến chức Bí thư giám. Ông hơn Lý Bạch đến hơn bốn chục tuổi nhưng hai người kết bạn rất thân. Hồi Hương Ngẫu Thư được sáng tác khi ông từ quan về quê thăm nhà sau hơn năm mươi năm xa cách. Ông rời xa quê hương để mưu tìm công danh sự nghiệp vào những năm còn trai trẻ, và qua bao nhiêu thăng trầm dâu bể của cuộc đời, bây giờ tóc đã rụng thưa, phơ phơ sương điểm, nhưng giọng nói quê cũ của ông vẫn chẳng bao giờ đổi thay. Đã bao nhiêu năm xa cách nơi chôn nhau cắt rốn, chắc hẳn không phải là điều ngạc nhiên khi ông về thăm lại quê cũ và gặp đàn trẻ nhỏ chạy chơi quanh quẩn, nhìn ông như một người khách từ phương xa đến đây.

 

(2) Ba mươi sáu năm sau, lần đầu tiên về thăm lại chốn cũ: thị trấn Shawano nằm trên trục lộ 29 nối liền Green Bay với Wausau, tiểu bang Wisconsin. Thị trấn vẫn nhỏ xíu như bàn tay, đi dăm phút đã về cuối phố. Dạo ấy 1975, chỉ duy nhất gia đình tôi lưu lạc đến chốn này. Qua được một mùa đông, bầu bạn cùng xứ tuyết.
Khi về đến Shawano, bóng chiều sắp tắt. Con phố cũ trông buồn bã và tàn tạ hơn xưa. Láng giềng xưa không còn ai quen biết. Tìm đến nhà thờ bảo trợ ngày trước, chỉ hỏi thăm được một người và từ ký ức xa xôi bà cho biết khi còn là một cô bé, lúc ấy bà có nghe nói đến một gia đình tị nạn Việt Nam lưu lạc đến nơi này. Lòng chùng bâng khuâng mà bùi ngùi cảm xúc nên bài thơ “Chốn Cũ”. 


PQ


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Thieu_nu_ngam_hoa_sen